Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Tìm hiểu về GA của Google (Kinh nghiệm tìm hiểu cái mới)

     Chả là tuần này tôi được giao cho cái task tìm hiểu GA4 để thay thế cho GA3. Nguyên do là tháng 7/2023 tới Google sẽ dừng cái GA3 nên phải chuẩn bị thay đổi sang GA4. Đến hôm nay là ngày thứ 3 rồi, thì cũng may quá, cũng có thứ để trình bày với ô lead về việc chuyển đổi sang GA4. Tôi viết bài này để đưa ra những kinh nghiệm đúc kết trong quá trình tìm hiểu kiến thức mới, cụ thể là tìm hiểu cái GA4 này.     Ban đầu ông lead chỉ đưa ra đúng yêu cầu tìm hiểu về GA4, so sánh với GA3 và demo. Và vấn đề ở chỗ này, tôi cũng ậm ừ oke và hỏi deadline để báo cáo, ô bảo chiều hôm sau, thế là tôi bắt tay vào tìm kiếm đầu tiên mấy cái GA này là gì. Tua nhanh đến sáng hôm sau, sau khi đã đọc vài trang giới thiệu và định nghĩa về GA4, cùng với so sánh với GA3. Tôi cũng lơ mơ hiểu được nó là gì, nhưng bị ngộp với lượng thông tin khổng lồ, tôi không biết phải trình bày lại như thế nào một cách đầy đủ và ngắn gọn, chưa kể phần demo tôi cũng chưa làm được. Lúc này tôi đã hiểu ra vấn đề mình gặp phải

Ba lần mẹ tôi khóc.

    Từ lúc tôi nhận biết được thế giới xung quanh, tôi đã thấy chỉ có tôi và mẹ, phải cảm ơn những người lớn ở xung quanh đã không giấu giếm và cho tôi biết là bố tôi đi tù và rằng trước lúc đó thì hai người cũng đã li thân. Tôi hồi bé là một đứa trẻ rất vô tư, mặc dù thỉnh thoảng cũng "phải nhận ra" những sự khác nhau trong cách đối xử của người lớn với tôi và mẹ nhưng sự ngây thơ, vô lo của một đứa trẻ "giúp" tôi không suy nghĩ gì nhiều và vẫn vui vẻ với những năm tháng tuổi thơ, lúc ấy tôi thấy việc nhà mình không có bố cũng chả sao cả, vì mẹ tôi đã gánh vác cả hai vai trò, vừa làm bố vừa làm mẹ một cách tuyệt vời.     Lần đầu tiên thấy mẹ khóc. Đó là khi bố tôi ra tù, ông ấy không ở nhà của mình mà lại ra chỗ mẹ con tôi (sau này tôi cũng không hỏi rõ là ai đã đưa ông ấy về nhà tôi), đêm hôm ấy mẹ tôi khóc, mẹ ấm ức nhớ và kể lại những chuyện đau buồn ngày trước, tôi chưa bao giờ thấy mẹ khóc cả, tôi không biết làm gì nên tôi cũng chỉ im lặng mà giả vờ ngủ, lúc ấ

7 Thói quen để thành đạt

Mến thương các bạn (bị lậm w5n :v)~ Hôm nay tôi vừa đọc xong quyển 7 thói quen để thành đạt, sẵn còn nhiều cảm xúc nên tôi phải lưu lại vài dòng. 7 thói quen đấy là: chủ động, xác định các mục tiêu, làm những điều quan trọng, tư duy cùng thắng, lắng nghe và thấu hiểu, đồng tâm hiệp lực, tự rèn bản thân. Quyển sách này từ thời điểm bắt đầu đọc cho đến hôm nay chắc cũng phải vài tháng liền, mặc dù sách có gần 500 trang thôi, nhiều chỗ tôi không hiểu và cũng hay quên, nhưng tôi tự hứa với mình rằng sẽ đọc lại nhiều lần quyển sách này, đọc đến khi nào bản thân thấm nhuần những triết lý trong sách. Và sau đây tôi sẽ viết lại những phần nội dung mà tôi còn nhớ về những gì đã đọc. 1. Thói quen chủ động Đây là thói quen đầu tiên được đề cập, trong sách có nói đến một khái niệm đó là có một kẽ hở giữa tác động và phản ứng. Không như các con vật, con người chúng ta sở hữu trí thông minh bậc cao, khi một sự vật, hiện tượng gì đó xảy ra và ảnh hưởng đến ta, thì thay vì phản ứng luôn thì chúng ta c

Năm Covid thứ nhất

Chào các bạn, Đã lâu rồi tôi không viết bài mới, vẫn là lý do chưa sắp xếp được thời gian và cảm hứng để viết. Hôm nay thì, à phải nói giai đoạn này ... giai đoạn này là giai đoạn mấy chục năm mới có một. Thế giới đang xảy ra một đại dịch, một căn bệnh phổi do một loại virus tên Corona gây ra, chúng lây lan qua giọt bắn từ người bệnh, tức là chỉ cần nói chuyện với nhau cũng có thể lây nhiễm. Đã có rất nhiều người chết và hiện tại thì vẫn chưa có vaccine cũng như thuốc chữa cho loại virus này. Với mức độ nguy hiểm của nó nên đất nước tôi đang thực hiện cách li xã hội, tức là hạn chế ra đường, đã có nhiều người phải làm việc hoặc nghỉ việc ở nhà. Ở trên là miêu tả sơ sơ cho giai đoạn mà tôi nói đến này, bản thân tôi cũng vừa xin nghỉ, nghỉ hẳn ở công ty cũ, tức là đang thất nghiệp đó, vì là ở nhà nên có nhiều năng lượng để quyết định hôm nay sẽ viết blog. Vào đề thế chắc được rồi nên tôi sẽ vào nội dung chính, Cuộc đời nó rất buồn cười mà mình sẽ không thể hiểu nổi, chúng ta sẽ không

Viết cho năm 2020 - năm Canh Tý

Bây giờ là 30 Tết, còn khoảng gần 3 tiếng nữa là sang năm mới. Tôi tranh thủ ngồi viết vài dòng cho năm mới này (điều mà đã lâu tôi không làm). Năm nay rất khác với mọi năm, không phải bởi vì trời mua rất to, mà vì ngay bên trong tôi cũng đang dậy sóng. Những con sóng này rất khác với những năm trước, còn nhớ vào năm 2018, khi mà tôi đã liều lĩnh đi theo một con đường với mong muốn đổi đời, để rồi cho đến hiện tại đó là năm nát nhất trong cuộc đời tôi :)). Rồi đến 2019, khi mà đặt những bước chân đầu tiên vào ngành lập trình tôi cũng không có cảm giác này. Cảm giác bây giờ của tôi nó đan xen nhiều suy nghĩ: đó là nỗi lo lắng cho đợt phỏng vấn tiếng anh sắp tới, niềm hi vọng vào một tương lai đi ra nước ngoài, hay là con đường mà tôi đi đang ngày một rõ ràng hơn (những hành trang mà tôi phải chuẩn bị). Cảm giác về hy vọng thì lúc nào cũng có, nhưng chưa bao giờ tôi lại thấy tự tin như vậy, tôi biết là tôi đang đi đúng hướng. Điều tôi cần là từng bước từng bước một chuẩn bị hành trang ch

Gặp lại nyc của bạn thân

Buổi tối ngày 22/09/2019 tại AHA cafe Nguyễn Hữu Huân. Hôm nay thật nhã hứng quá đi mà, ngay từ sáng thì tôi đã hỏi thăm một cô bạn thân hồi ĐH xem rảnh không rủ đi uống nước, nhưng mà đợi mãi không thấy trl, chiều lại vác xe ra đường loanh quanh một hồi rồi lại quay về quán cafe thân quen rút đt nhắn cho ô bạn ra ngồi cùng. À quên mất nội dung chính, trong lúc loanh quanh ngoài đường, vừa đi vừa nghĩ xem có ai mà mình muốn gặp không, ai mà lâu rồi không gặp, rồi tự dưng nhớ đến bạn Thảo, là bạn cấp 3 của mình những cũng là nyc của thg bạn thân mình, gọi hẹn nhau buổi tối. Chà, cũng là rất lâu rồi, mặc dù là chơi với nhau thông qua thằng bạn, nhưng đó là một khoảng thời gian dài, và dù thế nào cũng có chút tình cảm thân thiết, nên mặc dù chúng nó chia tay thì t với cô bạn kia vẫn là bạn. Hai chúng tôi nói nhiều chuyện chủ yếu về công việc ntn, về những ng bạn đã qua, về thg bạn kia. Nhưng mà có vẻ vì không thấy hợp lắm nên tôi thấy hơi ngột ngạt *cười*, thật sự, tôi éo thích nói về c

Đang trên đường trở thành lập trình viên

Viết vào một buổi tối cuối tháng 2/2019. Cũng khá lâu rồi tôi không viết blog này, quả thật duy trì một việc để biến thành thói quen rất khó nếu không có thứ gì thúc vào đít ta :)). Thôi thì lại vào đề luôn vậy, lúc này tôi không có nhiều cảm xúc quá để làm mở bài. Nếu tính theo tháng thì cũng gần tròn 2 tháng tôi vào công ty NTQ, giới thiệu sơ qua thì đây là công ty CNTT và t đang theo khóa fresher tại đây, đã đi được nửa chặng 3 giai đoạn fresher tại đây. Gần 2 tháng từ một người không biết gì về java cho đến thời điểm này, tôi thấy mình cũng khá đúng đắn khi quyết định theo học và làm ở đây. NTQ là công ty quy mô không quá lớn, nhưng lại rất chú trọng vào đào tạo, không hề giống với những chỗ mà tôi hay những người bạn tôi biết đã từng làm, tất nhiên tôi biết mô hình này không phải duy nhất ở đây, nhưng có lẽ vì thời gian không cho phép, tôi đã quyết định bỏ qua python và học java, một ngôn ngữ hoàn toàn mới, xa lạ với tôi. Vào đây thì tôi được vô cùng team java với 4 người nữa th

Đúng sai trong tình yêu

Có người nói trong tình yêu, đúng hoặc sai không áp dụng, chỉ có tổn thương và hạnh phúc. Chiều hôm nay đầy nắng và có cả gió, tôi lại ngồi quán cafe quen thuộc, rít loại thuốc mà đã tưởng sẽ bỏ. Trong đầu vẫn ngổn ngang nhiều suy nghĩ kể từ lúc thức dậy buổi sáng. Thôi thì không lan man nữa, vào nội dung chính của bài này. Theo các bạn thì để có một mối quan hệ dài lâu cần có những yếu nào?, từ tối qua thì tôi nhận được tin nhắn của bạn gái ông anh, cô bạn này (bằng tuổi tôi) tôi cũng có gặp gỡ nhiều lần rôi và lần cuối cùng gặp có kết bạn FB. Kể qua thì cô này ở miền Trung còn ông anh của tôi miền Bắc, quen nhau vì cô ấy ra HN học, khoảng 1 tháng trước thì cô ấy đã tốt nghiệp và về quê, có lẽ vấn đề bắt đầu từ đây. Khi yêu thì chắc ai cũng dễ dàng trao nhau những lời hứa và mơ về một hpending, dù vấn đề thì ai cũng thấy nhưng khi yêu thì nó là vậy, cứ mù quáng lao theo, đến đâu thì đến, rồi đến khi không thể giữ những lời hứa thì cũng là lúc chia tay. Vậy thì ai đúng, ai sai đây. Câ