"Con đường trải đầy hoa hồng"
Nhìn thấy những người xung quanh mình thành công, bạn bĩu môi và bảo: chả qua thằng đấy gặp may, chả qua con đấy nhà điều kiện. Chả qua này, chả qua nọ. Nó thì có hơn gì mình. Rất nhiều những cụm từ, mẫu câu sinh ra từ thói độ kỵ của bạn, bạn nghĩ rằng thành công của họ thật dễ dàng, bạn nghĩ rằng con đường của họ trải đầy hoa hồng.
Có thể bạn đúng :). Trên cái cuộc đời này tôi học ra rằng chả có gì chắc chắn, nên vẫn có thể bạn đúng đấy chứ. Những thành công đấy đều có thể nhờ may mắn, hay nền tảng tốt tạo nên. Thay vì là bạn phải cày cuốc như trâu bò để có tiền làm việc A, thì họ đơn giản là đã có sẵn tiền để làm việc A B C D rồi. Thật bất công nhỉ, thế nên bạn mới đố kỵ ?. Nhưng mà tôi nghĩ rằng cho dù mọi yếu tố bên ngoài có được san phẳng thì sẽ vẫn có trường hợp người khác hơn bạn, lúc này bạn lại đổ cho rằng người ta thông minh hơn bạn chăng. Như thế thì thật bất hạnh nhỉ.
Bài viết hôm nay tôi lại không nói về thói đố kỵ, mà tôi muốn viết về việc rằng chúng ta hay bị ảo tưởng con đường hoa về thành công. Thành công thì chắc rất sướng rồi, nhưng quá trình để đạt được nó thì không dễ chút nào. Nếu có 1 sự công bằng mà tôi tin tưởng, thì đó là 2 vế của sự thành công. Thành công càng lớn thì bạn phải đánh đổi càng nhiều. Khi mà hiểu ra được điều này, thói độ kỵ của tôi cũng giảm đi nhiều, khi tôi nhìn thấy một người đang có những thành tích nào đấy, tôi dùng đôi mắt của mình quan sát những gì mà họ phải trải qua, chắc chắn là không dễ dàng gì, làm việc liên tục, thời gian ngủ ít, những thất bại nản lòng, nhiều giờ tập luyện. Nếu bạn chỉ nhìn vào những thứ bên ngoài, chắc bạn sẽ coi nhẹ chuyện đó của họ và nghĩ rằng họ phải trả giá ít. Thế thì bạn thật nông cạn, đánh giá người khác đối với tôi bây giờ là 1 hành vì thấp hèn nhất. Hãy cứ làm đi, ngó nghiêng ít thôi, đố kỵ ít thôi.
Nhận xét
Đăng nhận xét